Các bạn đang nghe Vietnam’s Renovation Generation. Chân dung bằng âm thanh của những người trẻ đang dần thay đổi tương lai của đất nước.

Trong tập 6 chúng tôi nói chuyện với Hải Đăng. Còn được biết đến là Dan Ni.

Khi mẹ đặt tên cho tôi – Hải Đăng, bà muốn tôi truyền cảm hứng cho mọi người. Tôi đã nhận ra rằng tôi còn muốn làm nhiều hơn thế…

Chúng tôi đã nói chuyện với Dan Ni về nghệ thuật pha chế cocktail, sự nổi bật giữa đám đông và việc hẹn hò nhiều người cùng một lúc…

Xin chào, tôi là Dan Ni, tôi làm việc ở đây.

Dan Ni 22 tuổi.

Tôi là người pha chế đồ uống tại Daluva…

…và là một tín đồ thời trang.

Vậy thế nào mới là một người pha chế thực sự? Chúng tôi đang ở Daluva để tìm hiểu điều này.

Nói đơn giản, một người pha đồ uống [bartender] là người luyện tập cách làm ra một món đồ uống và mixologist là người sáng tạo ra một món đồ uống.

Daluva có một hàng những chai lọ nhỏ xinh trên quầy bar mà Dan Ni mua từ một cửa hàng dụng cụ hoá học, và anh đã đổ đầy chúng với những chất lỏng khác nhau như rượu gạo tay Phật, tinh chất hương thảo và tinh chất chanh.

Cái này được mang về sau một chuyến đi đến cửa hàng thuốc Bắc. Chúng tôi đã mua vỏ cây cam thảo và đi loanh quanh hít hít ngửi ngửi mọi thứ đến khi người ta đuổi tôi ra.

Jameson là một loại whisky rất nhẹ… nó như một tấm vải bố mà bạn có thể vẽ lên nhiều hương vị khác nhau và chúng tôn nhau lên rất đẹp.

… Cái này là The Hanoi Side Car …

Đây như là một loại kẹo chanh, chúng tôi nhúng nó vào rượu brandy…

[NHẠC]

Hãy cùng chúng tôi quay lại Sài Gòn, khi Dan Ni còn là một đứa trẻ.

Hồi đó cậu muốn làm gì? Một nhà pha chế cocktail? Một ngôi sao thời trang?

[NHẠC]

…từ một hoạ sĩ truyện tranh cho đến … hướng dẫn viên du lịch, hoặc phi công… và mẹ tôi là một giáo viên giỏi nên tôi cũng mơ được trở thành nhà giáo.

Chúng tôi đã xem ảnh của Dan Ni từ khi cậu còn nhỏ cho đến tận bây giờ, và thấy cậu đã đổi thay hoàn toàn trong những năm học cấp ba.

Hồi đó tôi luôn có hứng thú với thời trang và quần áo nên tôi là đứa con trai duy nhất trong lớp thay đổi kiểu tóc 6 lần một năm. Tóc xoăn, rồi lại thẳng, đầu bob, để mái, v.v.

Điều này không phổ biến lắm với các anh chàng người Việt. Chắc hẳn cậu ấy phải có một hình mẫu nào đó.

Nhìn lại những tấm hình mà mẹ tôi giữ, khi mọi người mặc quần ống loe, thì mẹ tôi đã mặc quần ống bó và khi tất cả mọi người đều đang cố nuôi tóc dài thì mẹ tôi lại cắt tóc ngắn. Nếu mẹ có thể làm được điều đó, ở một tỉnh lẻ, thì thật sự bà chính là biểu tượng phong cách đối với tôi.

Hai tuần sau buổi gặp gỡ ở Daluva, chúng tôi gặp lại ở một nơi yên tĩnh hơn. Chúng tôi đã hỏi cậu về những tấm hình của mẹ… với hy vọng sẽ được xem  những tấm hình polaroid cũ từ những năm 70.

Nhưng là một anh chàng thế hệ số, Dan Ni lôi điện thoại ra và cho chúng tôi xem hình trên trang instagram của cậu.

Đó là mẹ tôi những năm 90 và bạn trai hồi đó của mẹ.

Chú ấy trông rất điển trai.

Đúng rồi, chú ấy cũng rất cao nữa. Chú ấy phải cao đến hơn 1 mét 85. Và đây là mẹ 22 năm sau. Đó là cái váy đỏ mà mẹ đặt may… một trong những món đồ có ảnh hưởng lớn tới tôi.

Mẹ của Dan Ni cũng nổi bật y như cậu ngày nay, không theo chuẩn mực, và làm bừng sáng tiết trời ảm đạm bằng những tông màu rực rỡ. Không biết phong thái này của mẹ cậu tới từ đâu?

Tôi nghĩ rằng điều này có chút gì đó liên quan đến việc, bạn biết đấy, bà đã li dị… Nhưng ngay cả trước đó mẹ vẫn luôn là người chu cấp tài chính cho chúng tôi. Tôi nghĩ chính điều đó đã hình thành suy nghĩ trong đầu bà rằng chúng tôi cần phải lớn lên thành những người độc lập.

Đây chính là bài học mà cậu cần, nhất là khi Dan Ni một mình chuyển đến sống ở Hà Nội và phải tự quản lý tài chính cá nhân.

Hồi bé gia đình tôi không phải giàu có gì nên tôi đã học cách tự xoay sở với số tiền mình có. Nhưng bây giờ khi sống một mình thì tôi làm không tốt lắm, mùa đông năm ngoái tôi đã mua tận mười cái áo khoác.

Mẹ chính là hình mẫu, người dẫn dắt và bạn thân nhất của cậu.

Tôi nói với mẹ về hầu hết tất cả mọi thứ…

Và như những người bạn thân khác, mẹ Dan Ni hiểu cậu rất rõ. Cậu không cần phải nói với mẹ về việc mình là người đồng tính, mẹ đã tự biết. Nhưng điều đó không có nghĩa là mọi việc dễ dàng với họ.

Việc thân thiết mới một người đồng tính hồi đó vẫn còn là một điều xa lạ mặc dù mẹ có tư tưởng rất thoáng. Dần dần mẹ cũng thấy thoải mái hơn.

Họ có nói về chuyện hẹn hò không?

Sớm muộn gì thì tôi cũng sẽ nói với mẹ về việc tôi có cảm tình với người này người nọ.

Vậy Dan Ni đang hẹn hò với ai?

À, tôi đang hẹn hò với sếp … ngại quá …

Thật ra tôi gặp Shaca lại một quán bar như cách người ta vẫn làm ở thập kỷ 80. Chúng tôi quen nhau được hơn 3 năm rồi. Mối quan hệ khá dài và phức tạp.

Phức tạp vì cậu 22 còn Shaca thì 37 tuổi, và tuy rằng hai người đang trong một mối quan hệ, họ vẫn để cho nhau hẹn hò với bất kỳ ai họ muốn.

Miễn là chúng tôi thấy thoải mái với người đó thì không sao cả, bạn biết đấy… và nếu chúng tôi không thấy thoải mái chúng tôi sẽ nói …
anh/em thấy người này hay người kia không ổn nhưng thường chuyện đó không hay xảy ra. Tôi vẫn nói chuyện với anh về những cuộc hẹn hò của mình và anh cũng vậy, nhưng cái hay là cả hai chúng tôi đều rất lười hẹn hò nên việc này không hay xảy ra.

Dan Ni rất cởi mở về giới tính của mình, nhưng liệu Hà Nội đã sẵn sàng cho điều đó?

Rất nhiều người nói rằng bởi vì đây là một nước đang phát triển… bạn biết đấy, nên có một nỗi sợ đồng tính lởn vởn xung quanh. Nhưng tôi lại nghĩ rằng nỗi sợ đồng tính đó đến từ việc thiếu thông tin… Lý do chỉ đơn giản là vì quanh bạn không có ai gay. Việc ghét người đồng tính ở đây không có gốc rễ sâu xa như ở các nước phát triển khác nơi mà người ta hình thành một nỗi căm ghét có hệ thống với nhau. Tôi không hiểu vì sao người da trắng cứ phải ghét cái này cái kia…

Tôi chỉ ghét gu thời trang xấu, thế thôi.

Nói về thời trang… chúng tôi rất muốn biết cậu cảm thấy thế nào nếu sống ở một nơi mà bản thân cậu và phong cách của cậu không nổi bật đến thế.

Nếu tôi phải rời đến đâu đó sống, chắc chắn sẽ rất khó khăn khi nhận ra rằng mình không phải người phong cách nhất nữa, nhưng nghĩ lại nó giống như một động lực khiến bạn phải thay đổi bản thân. Đối với một người sáng tạo, thì việc cảm thấy thoải mái được là chính mình quan trọng hơn nhiều việc trở thành người khác biệt. Việc cảm thấy thoải mái với chính bản thân mình có ý nghĩa hơn.

Dan Ni nhớ lại quãng thời gian của mình ở Hà Nội và nghĩ đến tương lai …

Tôi đã từng quản lý một quán bar ở khu phố cổ. Hiện tại, hai thực tập sinh của tôi đang làm trưởng nhóm pha chế ở nhiều chỗ khác nhau. Tôi nhận ra còn rất nhiều cách khác để truyền cảm hứng cho mọi người chứ không chỉ có thời trang và nghệ thuật.

Nói chuyện với mọi người cũng là cách truyền cảm hứng. Chính vì vậy, tôi đang cố gắng làm cái công việc là tôi nghĩ là sứ mệnh của mình.

[NHẠC]

Các bạn vừa nghe The Renovation Generation. Theo dõi chúng tôi tại SoundCloud hoặc cập nhật thông tin của The Renovation Generation trên iTunes, Stitcher hoặc MixCloud để không bị lỡ một tập nào.

Nhà sản xuất Eliza Lomas và Fabiola Buchele. Trợ lý sản xuất Trang Nghiêm và Trang Ngô.

Jacques Smit là nhiếp ảnh gia và người làm nghiên cứu là tôi, Maia Do.

Một sản phẩm của & Of Other Things.

Trong tập 7 chúng tôi sẽ nói chuyện với Quyên: một tín đồ yoga với tinh thần cởi mở.

Đừng bỏ lỡ các bạn nhé.